"-Tại sao anh làm thế? Anh làm thế vì anh thích tôi ư?"
A Muse là một phim điện ảnh Hàn Quốc ra mắt vào năm 2012, thu về khá nhiều giải thưởng điện ảnh cũng như không ít tranh luận. Phim xoay quanh nhà thơ già 70 tuổi, học trò của ông - chàng trai học kĩ thuật đam mê thi ca và nữ sinh 17 tuổi - nàng thơ của bộ phim.
Giống như một đặc trưng, các cảnh quay trong phim Hàn đều mang vẻ đẹp nhẹ nhàng, mong manh. "A Muse" đem đến những khung hình được chau chuốt tỉ mỉ, vẫn là cái dịu dàng đặc sản đó, nhưng lại truyền tải những khát khao đang vỡ ra bên trong.
Với những cảnh nóng táo bạo, phim gây nhiều tranh luận về ranh giới giữa một phim gợi tình và một phim nghệ thuật. Liệu những cảnh nóng trong phim có đi quá lằn ranh đó, khiến bộ phim bị tầm thường hoá?
Có lẽ chúng ta nên quay lại với câu thoại được trích dẫn đầu tiên. Khi Jiwoo - cậu học trò hôn "nàng thơ" 17 tuổi Eun Gyo, cô đã hỏi anh như thế. Anh đáp:
"Tôi cô đơn. Đó là lí do."
Mùa đông năm đó, khi họ quấn lấy nhau trong căn hầm của nhà thơ già, Eun Gyo đã hỏi:
"_Anh có biết vì sao tôi muốn làm tình với anh không?
_Vì sao?
_Tôi cũng cô đơn. Đó là lí do."
Eun Gyo cô đơn như bất kì người trẻ nào trên đời. Không hoàn toàn hiểu rõ được giá trị của bản thân, không hiểu được ý nghĩa trong hành động của người khác, không hiểu được mình thuộc về nơi nào trong cuộc đời này. Hoàn cảnh đặc biệt của Eun Gyo (bị mẹ bạo hành) lại càng đốt cháy lên khát khao được yêu.
Nỗi cô đơn của Jiwoo là khi bất lực trước mặt giấy trắng toát. Anh theo đuổi nghệ thuật nhưng nghệ thuật chạy khỏi anh. Viết rồi viết rồi viết, cố gắng đằng đẵng không được đáp trả. Anh có tiếng tăm, có vị trí trong làng văn, nhưng hơn ai hết Jiwoo biết những điều đó không thuộc về mình. Các tác phẩm tưởng là của anh lại không phải của anh. Truyện ngắn đưa anh đến đỉnh cao lại là tập bản thảo cất trong rương của người thầy già.
Những con người cô đơn từ xa lạ dần "chạm" vào nhau, theo bất cứ nghĩa nào. Bắt đầu khi Jiwoo chạm vào vai Eun Gyo trên vách núi, họ quen nhau. Khi tranh cãi giữ cái hòm ở phòng làm việc của nhà thơ già, Jiwoo đã cù Eun Gyo để kéo cô ra. Những động chạm diễn ra nhiều hơn, không chỉ ở vai mà còn là eo, là mông, là chân,... và được quay chi tiết. Cơ thể mỗi người giống như lãnh thổ của họ, khi đã để ai đó bước vào, cũng chính là cho người đó một vị trí. Từ việc gần gũi hơn về thể xác, hai tâm hồn lần mò đến gần nhau hơn,…
Và rồi nỗi cô đơn khiến họ muốn hòa vào nhau, để vá lấp những khuyết trống, để tìm những phút thăng hoa quên sự đời, để được nuốt trọn trong một vòng tay. Có điều nó chỉ là sự hòa trộn của 2 thể xác bọc 2 tâm hồn tưởng như mình khuyết thiếu, chứ không trở thành sự hòa hợp của cả thể xác lẫn tâm hồn. Cảnh ân ái giữa Eun Gyo và Jiwoo được quay nét, chân thực, bắt chuẩn đến từng cái ưỡn mình, từng lần khung sườn căng lên, diễn tả được cái đê mê mãnh liệt. Nhưng trong giây phút gần gũi nhất, phần thân trên của Eun Gyo và Jiwoo vẫn có một khoảng cách nhất định, môi họ không hoàn toàn chạm vào nhau, và Eun Gyo dời đi ngay sau đó.
Ngược lại với Jiwoo, cảnh nóng giữa Eun Gyo và nhà thơ già lại đem đến một màu sắc khác hẳn. Sự thuần khiết, sức sống và vẻ đẹp vô tư của người không biết mình đẹp nhường nào khiến nhà thơ già 70 tuổi cuộn trào lại nhựa sống bên trong. Phút ân ái giữa hai người chỉ diễn ra trong tưởng tượng của ông, còn tình cảm với Eun Gyo đành cất kín như bản thảo trong chiếc hòm cũ. Ở những cảnh quay này, nước màu trong và có phần chói, khác với ánh đèn vàng đê mê phủ lên Eun Gyo và Jiwoo. Nàng thơ và cả nhà thơ già trong bộ dạng thời trẻ đều mặc đồ trắng – màu đại diện cho sự tinh khôi. Trong phân cảnh này, góc máy không bắt vào những cử động cơ thể, mà chủ yếu là ánh mắt, nụ cười của cả hai, những nụ hôn mơn trơn nhẹ nhàng.
Nhà thơ già dựa trên những giây phút tưởng tượng đó để viết nên bản thảo mang tên “Eun Gyo”, và cuối cùng lại được Jiwoo công bố như tác phẩm của mình. Có lẽ đó cũng là một lí do khiến Jiwoo muốn tan vào làm một với Eun Gyo – để tìm lấy những xúc cảm làm nên tác phẩm của nhà thơ già.
Như vậy, cảnh nóng trong phim vượt ra khỏi sự trần trụi hay gợi tình, giúp diễn biến tâm lí được lột tả mạch lạc và súc tích hơn. Các cảnh ân ái cũng nhằm làm rõ mối quan hệ giữa các nhân vật: giữa Eun Gyo và nhà thơ già là tình yêu và sự nâng niu một chiều, giữa Jiwoo và Eun Gyo là hai con người tìm sự đồng điệu ở nhau nhưng vẫn không thể chung nhịp.
“A Muse” có thể coi là một phim đáng xem khi có sự hòa hợp giữa góc quay đẹp có chiều sâu, âm nhạc thích hợp và cốt phim mạch lạc giàu cảm xúc. Tuy nhiên phim dường như thiếu đi một điều gì đó để lưu lại thật lâu trong mỗi khán giả. Phim Hàn nói chung rất giỏi trong việc gây sự đồng cảm, để lại những nỗi buồn man mác mà ám ảnh. Sự táo bạo của “A Muse” có thể là một điểm cộng, nhưng cũng có thể chính nó phá vỡ cái dịu dàng đặc trưng của cảm xúc khi người ta tìm đến phim Hàn.
Dù vậy, phim đạt khá nhiều giải thưởng và thành công về mặt danh tiếng. Hãy thử dành thời gian để xem, cảm nhận về “A Muse” và chia sẻ quan điểm với chúng mình nhé
Đỗ Minh.